Gia đình xã hội
Nước mắt bị hại, bị cáo cùng rơi tại phiên tòa
(Congannghean.vn)-“Xét xử những vụ án như thế này đau lòng lắm. Nhưng không phải tự nhiên mà Bộ luật Hình sự lại có hẳn một chương đối với người chưa thành niên phạm tội. Các em còn nhỏ, nhận thức pháp luật còn hạn chế nhưng không xử nghiêm, sẽ bị kẻ xấu lợi dụng để thực hiện các ý đồ xấu…”, Phó Chánh án TAND tỉnh, chủ tọa phiên tòa Trần Ngọc Sơn trao đổi với phóng viên.
Không dưới 5 lần, đại diện hợp pháp của người bị hại và chính bị hại đã có lời xin HĐXX không tuyên án phạt tù đối với Nguyễn Văn T. (SN 2002) trú tại xã Nghi Thuận, huyện Nghi Lộc. T. bị truy tố ra trước pháp luật cùng lúc 2 tội danh: Giết người và cướp tài sản.
Bị cáo T. tại phiên tòa |
Suốt buổi xét xử, T. luôn cúi gằm mặt, hai tay xoắn vào nhau nhưng trước tòa, đối tượng lại thuật lại vụ án một cách rành rọt đến đáng sợ. Từ khi lên lớp 6, T. đã biết đến trò chơi điện tử. Những cảnh đánh đấm trong trò chơi khiến T. mê mẩn đến quên ăn, quên học. Để có tiền, T. thường tìm đến bà nội. Vì thương cháu và T. đưa ra lý do xin tiền cũng hợp lý như mua dụng cụ học tập, sách vở, nên thỉnh thoảng bà nội T. bớt tiền riêng để cho, lúc 5 nghìn đồng, khi 10 nghìn đồng…
Chiều 18/4/2016, T. sang nhà bà nội, nói dối xin tiền mua khăn quàng đỏ nhưng mục đích là để đi đánh điện tử nhưng bà không cho. Hai bà cháu cự cãi nhau. Bực tức vì bà không cho tiền lại còn chửi, T. đẩy bà nội ngã xuống trước cửa nhà tắm rồi quay lưng bỏ đi. Bị đứa cháu xô ngã đau, bà nội T. bảo: “Mi định giết bà à?”. Lúc này T. đã đi được một đoạn, nghe bà nói thế nên thò tay xuống gầm bàn, lấy ra một chiếc búa đinh, quay lại đánh liên tiếp nhiều cái vào đầu bà. Thấy bà ngất xỉu, đầu chảy nhiều máu, T. tháo 2 chiếc bông tai bằng vàng của bà nội rồi rời khỏi hiện trường.
Bà nội T. được người thân phát hiện và đưa đến bệnh viện cấp cứu. Ngay hôm sau, nghi ngờ vết thương trên đầu mẹ mình là do con trai gây ra, bố của T. gặng hỏi nhưng T. không trả lời. Sau đó, T. nhờ người bán hoa tai của bà rồi “nướng” hết vào trò chơi điện tử. Gia đình T. đã đi tìm và đưa đến cơ quan Công an đầu thú. Thương cháu, bà T. từ chối giám định thương tật nhưng trước hành vi nghiêm trọng của T., cơ quan điều tra đã ra quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can về hành vi giết người và cướp tài sản.
Tại phiên tòa, nhiều lần Chủ tọa và vị Hội thẩm nhân dân là đại diện ngành giáo dục đã hỏi rất nhiều về sự quản lý của gia đình, nhà trường đối với bị cáo. Ông S., bố của T. cho rằng con mình không có dấu hiệu bất thường về tâm, sinh lý. Ông cũng không biết việc con trai mình chơi điện tử. Tuy nhiên, ông S. cũng thừa nhận do công việc nên bản thân ông chưa thực sự quan tâm sâu sát đến con, nhất là khi T. đang trong giai đoạn phát triển cả về tâm lý, sinh lý và nhân cách. Cô giáo chủ nhiệm của T. cũng rất bất ngờ khi sự việc xảy ra, bởi trong quá trình học, T. là học trò ngoan, biết nghe lời, chấp hành tốt nội quy của trường.
Không khí phiên tòa như chùng hẳn xuống khi tiếng thút thít, xót xa vang lên từ phía gia đình bị hại và bị cáo. Phía gia đình bị hại và bị cáo liên tục đề nghị HĐXX giảm hình phạt cho T. được hưởng án treo, hoặc cải tạo không giam giữ tại địa phương.
Đại diện Viện KSND tỉnh trình bày quan điểm về vụ án: Hành vi của bị cáo là đặc biệt nghiêm trọng, gây nguy hiểm cho xã hội, xâm phạm sức khỏe và tính mạng của người khác. Bị cáo gây án với chính bà nội của mình. Với hành vi côn đồ, máu lạnh như vậy, mặc dù bị cáo còn đang ở tuổi vị thành niên nhưng cần thiết phải cách ly khỏi đời sống xã hội một thời gian đủ dài để bị cáo biết ăn năn, hối cải, sửa chữa sai lầm của mình.
Vị đại diện Viện KSND tỉnh đề nghị mức án từ 3 - 4 năm tù về tội giết người; từ 12 - 15 tháng tù về tội cướp tài sản đối với Nguyễn Văn T. Luật sư bào chữa cho bị cáo mong muốn HĐXX xem xét tuyên bị cáo mức án nhẹ hơn mức đề nghị của Viện KSND. Đại diện hợp pháp của bị hại cũng có chung quan điểm với luật sư.
Nghe đến hai chữ “phạt tù”, bà Đ. đang ngồi bỗng nhoài người lên: “Đừng bắt cháu bà đi tù. Nếu phải đi tù thì bà đi thay cho. Cháu bà còn nhỏ lắm, đừng bắt nó đi tù, cho cháu bà về đi học…”. Bà đưa khăn lên lau đôi mắt mờ đục nhòe nước. Tiếng thút thít nức nở lại vang lên. Sự ưu tư hiện rõ trên khuôn mặt của từng thành viên HĐXX.
HĐXX nhận định, Viện KSND tỉnh truy tố N.V.T. tội giết người, cướp tài sản là đúng người, đúng tội, không oan sai. Bị cáo phạm tội khi chưa nhận thức được đầy đủ về pháp luật. Trong quá trình điều tra, xét xử, bị cáo tỏ ra hối hận, thành khẩn khai báo. Phía bị hại cũng đề nghị tòa xem xét giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo. HĐXX cho rằng, không cần thiết phải cách ly bị cáo ra khỏi đời sống xã hội, tạo cơ hội cho bị cáo được học tập, rèn luyện, sửa chữa sai lầm của mình.
Xem xét toàn diện vụ án cũng như các tình tiết tăng nặng, giảm nhẹ, HĐXX tuyên phạt Nguyễn Văn T. 2 năm tù về tội giết người, 1 năm tù về tội cướp tài sản. Tổng hợp hình phạt T. phải thi hành bản án là 3 năm tù nhưng cho hưởng án treo, thử thách 5 năm, giao bị cáo cho chính quyền địa phương và gia đình quản lý, giáo dục.
Phiên tòa kết thúc, bà Đ. run run bước lên gần vành móng ngựa, nắm lấy đôi tay đang buông thõng của cháu. Nhiều người thân cũng ùa lên, vây quanh đứa cháu đã phạm nhiều lỗi lầm. Trong vòng tay yêu thương và thứ tha của cả người thân, T. chỉ biết cúi đầu im lặng.
Lan Anh