An ninh trật tự

Khởi tố 3 bị can về tội 'Tổ chức cho người khác trốn đi nước ngoài'

06:24, 02/09/2018 (GMT+7)

TIN LIÊN QUAN

(Congannghean.vn)-Vẻ ngoài bảnh bao, là sinh viên đại học, chẳng ai nghĩ, Trương Văn Thoại và Lưu Văn Dực lại là bị can trong vụ án “Tổ chức cho người khác trốn đi nước ngoài”. Chỉ đến khi Cơ quan An ninh điều tra (ANĐT) Công an tỉnh khởi tố vụ án, khởi tố bị can 2 đối tượng, mọi người mới ngã ngửa.

Các đối tượng trong vụ án
Các đối tượng trong vụ án

Vẫn chiêu thức cũ

Cơ quan ANĐT Công an tỉnh Nghệ An vừa ra Quyết định khởi tố vụ án hình sự “Tổ chức người khác trốn đi nước ngoài” quy định tại Điều 349, Bộ luật Hình sự và Quyết định khởi tố bị can đối với Trương Văn Bắc (SN 1992) trú tại xã Lương Ngoại, huyện Bá Thước, tỉnh Thanh Hóa về tội danh trên.

Theo đó, Bắc vốn là nhân viên đưa đón tour du lịch của 1 công ty Thái Lan. Thông qua công việc, Bắc quen Nguyễn Văn Trường. Trường giới thiệu với Bắc hiện đang làm việc ở Hàn Quốc, có thể nhận người Việt Nam đi du lịch tại Hàn Quốc nhưng nếu muốn, Trường sẽ lo cho ở lại làm việc tại công ty bao bì hoặc công ty làm gỗ ép với mức lương từ 1.200 - 1.500 USD, chi phí hết 1.000 USD. Những thông tin mà Trường nói đã nhem nhóm trong Bắc ý định mới, đưa hắn đến bước ngoặt hoàn toàn khác.

Đến khoảng tháng 1/2017, thông qua Trương Văn Thoại (SN 1993) trú tại xã Lương Ngoại, huyện Bá Thước, tỉnh Thanh Hóa, Bắc gặp Lưu Văn Dực (SN 1991) trú tại xã Hưng Yên Nam, huyện Hưng Nguyên. Qua trao đổi, Dực nói với Bắc về việc Nghệ An có rất nhiều người muốn đi sang Hàn Quốc lao động và hỏi Bắc có thể đưa các lao động sang Hàn Quốc làm việc được không?

Nghe Dực trao đổi, Bắc bảo hiện Hàn Quốc đang hạn chế một số huyện, tỉnh ở Việt Nam sang Hàn Quốc lao động, trong đó có Nghệ An nên không đưa người đi sang Hàn Quốc theo con đường chính thống mà  phải làm visa đi du lịch, sau đó có người lo cho ở lại Hàn Quốc lao động. Nếu đồng ý đi thì Bắc sẽ làm visa thương mại du lịch thời hạn 1 tháng, sang đến Hàn Quốc sẽ có người đón, bố trí công việc trong các công ty bao bì hoặc gỗ ép, chi phí hết 12.000 USD. Bắc cam kết trong vòng 1 tháng kể từ khi nộp hồ sơ và tiền cọc sẽ làm thủ tục cho khách xuất cảnh.

Bẵng đi một thời gian, đến tháng 7/2017, Dực điện thoại cho Bắc trao đổi, hiện Dực đang có người cháu là L.V.T. (SN 1997) trú tại xã Hưng Yên Nam, huyện Hưng Nguyên muốn sang Hàn Quốc lao động. Bắc liền trao đổi lại nội dung trước đây mà Bắc trao đổi với Dực thì Dực đồng ý để Bắc làm thủ tục cho T. sang Hàn Quốc lao động.

Đến ngày 22/11/2017, Dực cùng với Thoại đưa bố của T. ra Hà Nội gặp Bắc để nộp hồ sơ và số tiền cọc 50 triệu đồng. Sau đó, Bắc chuyển hồ sơ và tiền cọc cho công ty ở Băng Cốc (Thái Lan) làm thủ tục cấp visa du lịch cho T..  Khoảng 1 tháng sau, Bắc thông báo lại với Dực đã làm xong visa cho T. và bảo khách chuẩn bị tiền nộp cho Bắc để Bắc làm thủ tục cho T. xuất cảnh. Đến ngày 20/12/2017, Dực và Thoại đưa T. ra Hà Nội gặp Bắc, rồi Bắc làm thủ tục cho T. xuất cảnh sang Thái Lan.

Trong thời gian ở lại Thái Lan, phía công ty bên Thái Lan phát hiện mục đích của T. là để trốn ở lại lao động nên công ty này đã hủy visa sang Hàn Quốc của T.. Đến ngày 25/1/2018, T. quay trở về Việt Nam. Sau khi T. trở về nước, Dực, Thoại, Bắc thống nhất chờ lúc thích hợp sẽ làm thủ tục cho T. xuất cảnh sang Hàn Quốc và giữ T. ở lại Hà Nội. Cả ba lo sợ nếu T. về Nghệ An thì sẽ gây khó khăn cho việc tuyển lao động đi Hàn Quốc tại Nghệ An. Sau đó, T. làm thêm tại 1 tiệm sửa xe máy ở Hà Nội, đến nay vẫn chưa xuất cảnh được.

Tiếp tục lún sâu vào hành vi  phạm tội

Sau đưa L.V.T. xuất cảnh bất thành, Bắc, Thoại và Dực vẫn chưa có ý định dừng lại. Thấy món hời kiếm được từ hành vi vi phạm pháp luật nên cả ba vẫn tiếp tục thực hiện chiêu bài trên.

Theo đó, đến khoảng tháng 3/2018, N.B.N. (SN 1985) và T.N.C. (SN 1992) cùng trú tại xã Hưng Yên Bắc, huyện Hưng nguyên có nhu cầu đi nước ngoài lao động. Do nghe thông tin Lưu Văn Dực có thể đưa người sang Hàn Quốc lao động nên N. và C. đã đến gặp Dực hỏi thủ tục. Dực tư vấn là mình có thể đưa N. và C. sang Hàn Quốc lao động theo diện visa thương mại, thời hạn 5 năm, sẽ làm tại nhà máy bao bì, lương tháng từ 1.000 - 1.200 USD, chi phí 350.000.000 đồng, trong đó nộp cọc trước 50.000.000 đồng. Dực cam kết sau 1 tháng kể từ khi nộp hồ sơ và tiền cọc sẽ xuất cảnh sang Hàn Quốc lao động.

Sau khi tư vấn cho N. và C., Dực nói với Thoại là có 2 người cùng quê muốn đi lao động Hàn Quốc và Dực đã tư vấn cho họ nội dung như trên. Để thêm độ tin tưởng, Dực bảo với Thoại đến nhà N. và C. tư vấn thêm để họ nộp tiền, hồ sơ cho Dực, Thoại, Bắc làm thủ tục đi lao động Hàn Quốc. Sau đó, Thoại cùng với Dực đến nhà N., C. khoảng 2 - 3 lần tư vấn nội dung như vậy thì N. và C. đồng ý. Vui mừng vì cá đã cắn câu, Dực và Thoại nhanh chóng gọi cho Bắc trao đổi lại là có 2 người Nghệ An muốn đi Hàn Quốc lao động. Tất nhiên, con đường mà Bắc trao đổi lại vẫn là làm visa thương mại du lịch sang Hàn Quốc rồi có người đón trốn ở lại lao động.

Đến ngày 10/4/2018, Dực, Thoại đưa N. và C. ra Hà Nội gặp Bắc. Trước khi Bắc gặp N. và C., để thống nhất nội dung trong kế hoạch thực hiện, Dực thống nhất trước với Bắc là đã tư vấn cho N. và C. chi phí đi là 350.000.000 đồng, làm việc trong thời hạn 5 năm. Tất nhiên, đã hiểu ý nhau hết nên Bắc cũng “truyền đạt” lại y hệt những điều mà Dực nói. Tin tưởng vào tương lai mà Bắc đã vẽ ra, N. và C. đồng ý đi và nộp hồ sơ, tiền cọc mỗi người 50.000.000 đồng cho Bắc. Sau khi nhận hồ sơ và tiền cọc, Bắc liền chuyển hồ sơ và tiền cọc mỗi người 45.000.000 đồng cho công ty bên Thái Lan để xin cấp visa du lịch cho N. và C..

Không dừng lại ở những nạn nhân trên, đến đầu tháng 5/2018, Dực đã điện thoại cho Bắc có N.T.H. (SN 1990) trú tại xã Hưng Yên Nam, huyện Hưng Nguyên muốn đi sang Hàn Quốc lao động cùng đợt với N. và C.. Bắc đồng ý và chỉ trong vài ngày sau đó, Bắc đã chuyển hồ sơ và tiền cọc là 45.000.000 đồng cho công ty bên Thái Lan để làm visa du lịch cho H.. Đến ngày 8/5/2018, Công ty bên Thái Lan thông báo cho Bắc đã làm xong visa cho 3 người rồi bảo Bắc sắp xếp làm thủ tục xuất cảnh sang Hàn Quốc.

Thời điểm đó, phía Hàn Quốc đang siết chặt thủ tục nhập cảnh của người nước ngoài vào. Suy nghĩ tính kế một thời gian, Bắc liền liên hệ với 1 người đàn ông ở Hà Nội tên Sa hỏi xem có làm thủ tục xuất cảnh cho người Việt Nam từ Trung Quốc sang Hàn Quốc được không thì người này đồng ý. Bắc lại đưa ra một phương án mới trong kế hoạch tiếp theo của mình.

Sau khi có visa của N., C. và H., Bắc nhanh chóng thông báo cho Dực và Thoại yêu cầu khách nộp tiền và thu xếp ngày 12/5/2018 ra Hà Nội làm thủ tục xuất cảnh. Tất nhiên, trong kế hoạch của Bắc, sẽ không xuất cảnh trực tiếp bằng đường hàng không từ Hà Nội sang Hàn Quốc mà đi đường bộ Trung Quốc rồi mới xuất cảnh bằng đường hàng không sang Hàn Quốc. Nhận được thông báo trên của Bắc, Dực và Thoại như “mở cờ trong bụng”, cả 2 nhanh chóng thông báo cho N., C. và H. chuẩn bị số tiền còn lại để nộp.

Đến ngày 10/5/2018, Dực và Thoại đến nhà N. nhận 180.000.000 đồng và nhận của C. số tiền 210.000.000 đồng; số tiền còn lại N. và C. sẽ nộp sau. Riêng H. do không có đủ tiền nên không tiếp tục làm thủ tục đi Hàn Quốc lao động. Do quá trình tư vấn cho N. và C., Dực cam kết khi N. và C. sang Hàn Quốc có việc làm ổn định mới chuyển toàn bộ tiền cho Bắc nên sau khi nhận tiền, Dực cùng Thoại và N., C.,  chuyển toàn bộ số tiền 390.000.000 đồng vào thẻ Ngân hàng Vietinbank của Dực để hắn giữ.

Đến ngày 11/5/2018, Bắc tiếp tục gọi điện yêu cầu Dực và Thoại chuyển tiền cho đối tác để làm thủ tục xuất cảnh. Liền trong ngày, Dực và Thoại đã chuyển số tiền 369.000.000 đồng cho Bắc, còn lại 21.000.000 đồng Bắc bảo cho Dực và Thoại chi phí; Dực đã đưa cho Thoại 5.000.000 đồng, còn mình giữ 16.000.000 đồng. Sau đó 1 ngày, Dực và Thoại đưa N. và C. ra Hà Nội. Tại đây, Bắc đón Dực, Thoại và N., C. đi Quảng Ninh để đưa sang Quảng Châu, Trung Quốc. Đến ngày 14/5/2018,  Bắc đưa N. và C. đi làm giấy thông hành, sau đó trực tiếp đưa N. và C. qua cửa khẩu Móng Cái sang địa phận Trung Quốc giao cho Sa để làm thủ tục xuất cảnh. Do Sa không làm được thủ tục xuất cảnh nên ngày 15/5/2018, N. và C. quay trở lại Việt Nam qua đường tiểu ngạch biên giới Việt Nam - Trung Quốc.

Căn cứ vào tài liệu điều tra, ngày 28/6/2018, Cơ quan ANĐT Công an tỉnh Nghệ An đã tiến hành khởi tố Trương Văn Bắc về tội “Tổ chức cho người khác trốn đi nước ngoài” theo Khoản 1, Điều 349, Bộ luật Hình sự. Sau khi tiến hành điều tra, cơ quan điều tra xác định: Trương Văn Bắc, Trương Văn Thoại, Lưu Văn Dực đã phạm vào Khoản 2, Điều 349, Bộ luật Hình sự. Ngày 20/7/2018, Cơ quan điều tra đã ra quyết định khởi tố bị can đối với Trương Văn Thoại, Lưu Văn Dực về tội danh “Tổ chức cho người khác trốn đi nước ngoài”, quy định tại Khoản 2, Điều 349, Bộ luật Hình sự và áp dụng Lệnh cấm đi khỏi nơi cưu trú đối với 2 bị can trên. Riêng Trương Văn Bắc, cơ quan điều tra đang áp dụng biện pháp tạm giam tại Trại Tạm giam Công an tỉnh Nghệ An.

Trên thực tế, Bắc, Dực, Thoại không hề có kiến thức chuyên môn cũng như làm việc ở 1 công ty được các cấp thẩm quyền cho phép tổ chức xuất khẩu lao động (XKLĐ). Tuy nhiên, vì hám lợi, bọn chúng đã thuyết phục những nạn nhân để làm visa du lịch rồi ý định trốn ở lại lao động. Đây là hành vi vi phạm pháp luật. Điều đáng nói, Thoại và Dực đang là sinh viên Trường Đại học Vinh, tương lai rộng mở phía trước… Về phía người dân, vì muốn đi XKLĐ nhanh, không mất thủ tục, chi phí thấp hơn nên dễ rơi vào “bẫy” của các đối tượng. Bài học từ vụ án trên không mới, nhưng cũng là lời cảnh tỉnh với người dân, nếu muốn XKLĐ hãy tìm đến địa chỉ uy tín, đáng tin cậy, có chức năng và được cấp phép trong việc tổ chức XKLĐ.

Mai Hậu

Các tin khác