(Congannghean.vn)-Là người đầu tiên phát hiện con gái có nhiều điểm bất thường trên cơ thể, chị Nguyễn Thị H.N. (SN 1981) trú tại thị trấn Nam Đàn, huyện Nam Đàn bàng hoàng và rất phẫn nộ khi biết kẻ thực hiện hành vi dâm ô đối với con gái mình lại chính là lão hàng xóm. Nhìn đứa con gái bị thiểu năng trí tuệ từ nhỏ thường xuyên la hét, hoảng sợ từ khi bị kẻ xấu giở trò đồi bại, chị đau xót đến nhường nào… Thế nhưng, tại phiên tòa sơ thẩm, bị cáo Nguyễn Thanh An còn một mực chối tội, kêu oan nên chị đã làm đơn kháng cáo lên phiên tòa phúc thẩm do TAND tỉnh xét xử để đòi lại công lý cho đứa con gái bé bỏng.
Bị cáo Nguyễn Thanh An tại phiên tòa phúc thẩm |
Nỗi lòng của người mẹ đi kháng cáo
Ngày 29/6, TAND tỉnh mở phiên tòa phúc thẩm xét xử bị cáo Nguyễn Thanh An (SN 1961) trú tại thị trấn Nam Đàn về tội dâm ô với trẻ em. Bị hại là cháu N.Q.A. (11 tuổi) trú cùng địa phương.
Theo hồ sơ vụ án, ngày 14/7/2017, cháu A. đến Trung tâm Y tế huyện Nam Đàn chơi và vào phòng bệnh nhân số 3, Khoa Nội - nơi An đang nằm điều trị bệnh. Mặc dù trong phòng còn có các bệnh nhân khác nhưng lợi dụng cháu bé bị thiểu năng trí tuệ, hạn chế về nhận thức, An đã 2 lần thực hiện hành vi dâm ô đối với cháu bé. Đến tối cùng ngày, mẹ bé A. thấy con có nhiều biểu hiện bất thường thì gặng hỏi, biết được sự việc và trình báo lên cơ quan Công an. Điều khiến dư luận phẫn nộ là cháu A. bị thiểu năng trí tuệ từ nhỏ, hành vi dâm ô đối với 1 cháu bé bị hạn chế về nhận thức là hành vi trái đạo đức. Thậm chí, bị cáo còn thực hiện hành vi khi đang trong thời gian điều trị bệnh tại Trung tâm Y tế huyện. Được biết, hiện cháu A. đang được gia đình cho học lớp hòa nhập ở thị trấn Nam Đàn.
Ngồi ở hàng ghế đại diện của bị hại với đứa con gái bé bỏng, ngây thơ, chị N. vẫn chưa hết bàng hoàng, phẫn nộ khi kể lại khoảng thời gian con gái mình bị xâm hại tình dục. Tối hôm đó, khi nhìn thấy ở vùng ngực và một số nơi trên cơ thể cháu bị thâm tím, chị hỏi thì con cứ ấp úng mãi. Thấy bất thường nên chị kiểm tra trên người cháu A. và phát hiện vùng kín của cháu bị tổn thương. Ban đầu, gặng hỏi nhưng A. không dám nói, sau thuyết phục mãi thì cháu mới kể lại quá trình bị An xâm hại.
“Cháu sinh ra đã bị thiểu năng trí tuệ, phải chịu thiệt thòi so với những đứa trẻ khác nhưng lại bị ông An lạm dụng, xâm hại, phải đối mặt với nỗi đau thể xác, nỗi sợ hãi về tinh thần vì bị đe dọa. Sau khi xảy ra sự việc, đêm nào cháu cũng la hét, không ngủ yên giấc, tinh thần hoảng loạn và có biểu hiện tăng động hơn… Là 1 người mẹ, tôi không khỏi đau xót hơn khi con mình phải gánh chịu những tổn thương như vậy...”, chị N. trình bày tại phiên tòa phúc thẩm.
Tại phiên tòa sơ thẩm do TAND huyện Nam Đàn xét xử vào tháng 1/2018 vừa qua, bị cáo Nguyễn Thanh An bị tuyên mức án 3 năm 6 tháng tù giam, buộc bồi thường cho gia đình bị hại số tiền 21,1 triệu đồng. Cho rằng, bản án cấp sơ thẩm đã tuyên là quá nhẹ so với hành vi của bị cáo cũng như các hậu quả về tâm lý mà con gái chị phải gánh chịu, người phụ nữ này đã làm đơn kháng cáo với nội dung đề nghị cấp phúc thẩm tăng mức phạt tù, tăng mức bồi thường đối với Nguyễn Thanh An, cách ly bị cáo ra khỏi xã hội một thời gian để y ăn năn, hối lỗi về hành vi trái đạo đức, sau này sẽ không bao giờ làm hại những đứa trẻ khác.
Ở hàng ghế bên kia, 1 người phụ nữ với mái tóc điểm bạc cũng lặng lẽ theo dõi phiên tòa. Đó là bà N.T.M., vợ của bị cáo An. Suốt phiên tòa, bà đều cúi gằm mặt xuống. Trước đây, bà là công nhân giao thông vận tải, cuộc sống gia đình vui vẻ, hạnh phúc với 2 cô con gái. Khi bà nghỉ hưu được một thời gian ngắn thì chồng bị tai biến mạch máu não, nằm liệt giường. Bà buồn rầu cho biết: “Ông ấy tai biến gần 10 năm nay, một mình tôi phục vụ từ tắm rửa, thuốc thang… Bệnh tật vào thì đâm bẳn tính, nhưng không nghĩ ông ấy lại có hành vi như thế với đứa trẻ bằng tuổi cháu mình, lại là đứa bé thiểu năng. Giờ gia đình tôi không dám ngẩng mặt lên nhìn ai nữa”.
Rút đơn kháng cáo kêu oan, thừa nhận hành vi phạm tội
Mặc dù cả quá trình điều tra vụ án và trong phiên tòa sơ thẩm, Nguyễn Thanh An đều một mực chối tội và kêu oan, sau phiên tòa sơ thẩm, bị cáo còn làm đơn kháng cáo kêu oan, xin giảm nhẹ hình phạt, giảm án cho hưởng án treo và giảm tiền bồi thường, thế nhưng, tại phiên tòa phúc thẩm, khi HĐXX hỏi lại về việc bị cáo có giữ nguyên nội dung kháng cáo hay không thì An nhanh chóng trả lời: “Bị cáo rút đơn kháng cáo kêu oan, thừa nhận bản thân đã thực hiện hành vi dâm ô đối với cháu A. như trong bản cáo trạng đã nêu. Bị cáo chỉ xin giảm nhẹ hình phạt và giảm tiền bồi thường với lý do “bị cáo bệnh tật, phải ngồi xe lăn, không thể tự chăm sóc bản thân nên xin tòa cho bị cáo được hưởng án treo”. Trong khi đó, đại diện hợp pháp cho người bị hại có đơn kháng cáo đề nghị cấp phúc thẩm tăng mức phạt tù, tăng mức bồi thường đối với bị cáo.
“Hôm nay, bị cáo xin nhận tội. Bị cáo nhận thức được hành vi của mình là vi phạm pháp luật, vi phạm đạo lý, đạo đức. Bị cáo rất ân hận, xin lỗi bị hại và gia đình. Bị cáo lớn tuổi rồi, lại bệnh tật, hầu như là nằm viện nên xin tòa và gia đình bị hại xem xét cho bị cáo được hưởng án treo. Bị cáo không thể tự chăm sóc mình, từ tắm rửa, vệ sinh… đều có người làm giúp. Nếu đi tù, không ai chăm sóc thì bị cáo chết mất. Bị cáo mà đi tù thì ngang với tử hình”, Nguyễn Thanh An trình bày trước HĐXX.
HĐXX nhận định hành vi của bị cáo là rất nguy hiểm, xâm phạm sức khỏe, nhân phẩm của trẻ em, là hành vi băng hoại đạo đức, ảnh hưởng xấu đến dư luận xã hội, cần phải ra 1 bản án nghiêm khắc, đủ sức răn đe, phòng ngừa chung. Do đó, không có căn cứ để xem xét cho hưởng án treo như nội dung kháng cáo của bị cáo. Tuy nhiên, bị cáo đã thành khẩn thừa nhận hành vi phạm tội của mình. Sau phiên tòa sơ thẩm, bị cáo đã đến cơ quan thi hành án dân sự huyện Nam Đàn nộp 10 triệu đồng để đảm bảo cho việc bồi thường dân sự. Đây là 2 tình tiết giảm nhẹ mới nên HĐXX chấp nhận 1 phần kháng cáo, giảm nhẹ 1 phần hình phạt đối với bị cáo từ 3 năm 6 tháng tù xuống 3 năm tù. Còn mức bồi thường tòa sơ thẩm đã xem xét đầy đủ nên không có căn cứ giảm nhẹ, giữ nguyên mức bồi thường với số tiền 21,1 triệu đồng.