Warning: include(/export/home2/WebData/baocongannghean//phong-su/201409/long-dong-doi-nu-tiep-thi-530126/index.txt): failed to open stream: No such file or directory in /export/home2/WebData/baocongannghean/index.php on line 72

Warning: include(): Failed opening '/export/home2/WebData/baocongannghean//phong-su/201409/long-dong-doi-nu-tiep-thi-530126/index.txt' for inclusion (include_path='.:/usr/local/php/lib/php') in /export/home2/WebData/baocongannghean/index.php on line 72
Long đong đời nữ tiếp thị - Báo Công An Nghệ An điện tử
Thứ Hai, 08/09/2014, 16:45 [GMT+7]

Long đong đời nữ tiếp thị

Lúc nào cũng diện những bộ váy ngắn cũn cỡn, cố nở nụ cười xinh như hoa, các cô gái “chân dài” sống bằng nghề tiếp thị  quán xá đang xuất hiện khắp nơi tại TP.Hồ Chí Minh cho tới các tỉnh, thành trong cả nước. Thế nhưng đằng sau đó là nỗi niềm chưa kể và những giọt nước mắt mặn chát khi đêm về của các cô gái trẻ.

Nghề đứng, cười và nói

Chiều muộn, tại quán cà phê Bằng Lăng (đường Nguyễn Công Hoan, Q.Phú Nhuận), hai cô gái tiếp thị thuốc lá quanh đi quẩn lại giữa các bàn để mời chào. Trong bộ váy ngắn đồng phục, các cô len lỏi giữa lối đi nhỏ hẹp, cố tình cắt ngang câu chuyện của quý ông để làm “nhiệm vụ”.

Hai cô tên là Nhàn (24 tuổi, quê TP.Quy Nhơn) và Chi (21 tuổi, quê TP.Nha Trang). Nhàn đã tốt nghiệp đại học còn Chi đang là sinh viên, tranh thủ ngày nghỉ để đi làm kiếm thêm. “Mỗi ngày tụi em phải bán 13 gói mới đủ chỉ tiêu. Quán này không mua thì phải đi quán khác mà bán. Làm nghề này phải chịu mọi đắng cay, nhẫn nhịn - Chi nói. Nhiều lúc vào quán, bắt gặp người quen hoặc bạn học đồng cấp, các cô lại cố tình ngó lơ chỗ khác.

Chào mời khách

Trong lần ngồi hàn huyên ở cà phê Ô Cấp (TP.Vũng Tàu), chúng tôi bắt gặp một đội quân tiếp thị thuốc lá toàn những em “chân dài”. Họ làm việc cho một công ty tiếp thị thuốc lá tại Q7. Ngoài tiếp thị tại Sài thành, họ còn phải dạt đi các tỉnh lân cận để phát triển thị trường. Sen (22 tuổi, quê Ninh Thuận), đang là sinh viên tiết lộ việc đi tiếp thị kiểu này kéo dài vài ba ngày. Các cô phải thuê khách sạn trên đường Thùy Vân ở qua đêm, đi từ sáng sớm đến tối mịt mới về. Được cái là công ty chăm lo nhân viên nên thuê xe để họ “đổ quân” vào quán. Sen tâm sự: “Là sinh viên đi làm thêm nhưng nhiều quý ông tưởng bán thuốc lá trá hình nên xin số điện thoại rồi quấy phá suốt ngày đêm. Họ còn buông những lời nói khó nghe làm em rất hoảng sợ”.

Sen cho biết, lương của các cô được ba triệu mỗi tháng, thêm được tiền hoa hồng do nhờ vượt số lượng quy định thì cũng ngót nghét năm triệu đồng. Đó là số tiền không nhỏ đối với nữ sinh làm thêm.

Dù có quy định người chưa đủ 18 tuổi mua, bán, sử dụng thuốc lá có thể bị phạt 200.000 - 300.000 đồng, còn người bán sẽ bị phạt tối đa một triệu đồng nhưng thực tế là không ai xử phạt nên đội ngũ tiếp thị vẫn hoạt động bình thường và ngày càng nở rộ, nhất là khi các hãng thuốc lá xuất hiện dòng sản phẩm mới.

Lấy đêm làm ngày

Đợi khách

Tối đến, các quán nhậu dần đông khách cũng là “giờ vàng” để các em tiếp thị bia xuất hiện. Nữ tiếp thị bia chia làm hai dạng, làm cố định tại quán hoặc “đổ bộ” bất ngờ rồi rút đi nhưng có tên gọi nghe rất kêu là “phát triển thị trường”. Các quán nhậu dọc bờ kè như Bé Bảo, Huy Tùng... luôn đón tiếp các nhóm “chân dài” mặc đồng phục đông như trẩy hội.

9 giờ tối, quán 45 Phan Đăng Lưu (Q.Bình Thạnh) đông nghịt các quý ông mặt đỏ bừng vì chén tạc chén thù. Hai cô gái tiếp thị bia ngoại bỗng chốc được chú ý, đó là Tuyền và My, quê ở Cần Thơ, đều mới ngoài 20 tuổi, ngoại hình ưa nhìn, vừa đi vừa cố ý tạo đường cong tuyệt mỹ. “Mỗi tối, tụi em phải đi năm quán. Mỗi quán phải chào mời khách uống hết hai thùng. Tính từ thùng thứ ba, cứ mỗi chai khách bật nắp thì em được tính thêm ba nghìn đồng/chai. Lương cứng của em 4,7 triệu đồng cộng thêm 1,5 triệu đồng tiền hoa hồng cũng đủ sống” - Tuyền nhanh nhảu nói.

Khi thị trường bia chia đều cho các hãng trong và ngoài nước thì nhiệm vụ của các cô gái vất vả hơn nhiều. Các cô sẵn sàng bị khách chửi nếu cắt ngang câu chuyện làm ăn của họ. Họ phải cố gắng uống để vui lòng khách, thậm chí chấp nhận “thương đau” khi vài ông khách say xỉn ôm eo, sờ soạng.

Nữ tiếp thị tên My bảo rằng: “Nhiều hôm do uống quá đô về nhà đứa nào trong nhóm tụi em cũng ói ra mật xanh mật vàng. Để bán được bia, tụi em phải cắn răng để uống cho vừa lòng khách. Riết rồi đứa nào cũng đau dạ dày, men gan cao. Có đứa không chịu nổi phải tìm việc khác làm”. Một ngày của các nữ tiếp thị bắt đầu từ 4 giờ chiều khi ngồi vào bàn trang điểm và kết thúc thường lúc rạng sáng. Ban ngày là lúc các cô ngủ bù để lấy sức thức đêm. Nhan sắc thiếu nữ tàn dần sau những ly bia và lớp phấn son dày hơn để che đậy từng nếp nhăn hiện rõ.

So với nghề tiếp thị thuốc lá thì các cô gái tiếp thị bia có nhiều cạm bẫy hơn khi luôn phải đối mặt với “thượng đế” say xỉn.

Trong giới tiếp thị, nhiều người chưa quên câu chuyện cô T. gặp khách đại gia sau đó được chàng “đưa nàng về dinh”, giã từ nghề cũ, nghe đâu được làm chủ một beauty salon tại Q.Tân Phú. Nhưng cũng lắm cô gái lầm đường lạc lối, trở thành gái gọi. Không may mắn như T., K. được một ông khách xin số. Nhìn bề ngoài vị khách hào hoa, ăn nói lịch sự nên cô gái miền Tây mới lên thành phố như K. không tránh khỏi “cảm xúc”.

Từ sự “say nắng”, K. giao cái ngàn vàng cho người tình. Trong thời gian đó, K. theo người yêu chơi bời lêu lổng và nghiện “hàng đá” nặng. Nhan sắc của cô gái trẻ cũng nhạt dần sau những cuộc chơi. Cho đến một ngày, K. phát hiện anh ta đã có gia đình thì cô như không muốn sống trên đời này nữa. Nhưng tất cả đã quá muộn. Cuộc tình của cô vỡ tan như bong bóng xà phòng theo kiểu “đến như gió thoảng, đi như mây bay”.

.

Nguồn: Báo CATPHCM

.