Kinh tế xã hội
Đất, trong đôi mắt dân - quan
Trên miếng đất, căn nhà mọc lên, trong căn nhà là ấm êm những thân phận, có thể mâu thuẫn, có thể giận hờn, nhưng cùng nhau lớn lên dưới một mái nhà làm sao có thể bạc với nhau.
Một khoảng đất, một căn nhà, một hàng cây là bao nhiêu ký ức đi liền cảm xúc. Chỗ này là nơi ba ngồi, chỗ kia là nơi chị phơi áo, chỗ này là chốn mẹ nằm, chỗ ấy là nơi kê bàn học của em.
Trên miếng đất, trong căn nhà ấy là ước mơ, là khát vọng, là hy vọng. Là nơi cha dạy con, là nơi mẹ mỉm cười, là nơi tuổi già vui vầy cháu nhỏ, là hương khói tiên tổ, là kỷ vật ông bà, là cây mai ngoài ngõ hay cây nhãn sau nhà, là cả những tinh mơ chiều muộn, nắng sớm mưa khuya.
Và rồi, miếng đất ấy, căn nhà ấy lọt vào mắt quan.
Quan không nhìn thấy thân phận, không nhìn thấy ký ức hay tương lai, không nhìn thấy niềm tin sụp đổ tan tành theo từng nhát đập cưỡng chế, không thấy những yêu thương của những thành viên trong ngôi nhà kia vỡ vụn.
Đôi lúc vì đất mà khoảng cách giữa người dân và chính quyền ngày càng xa. Ảnh minh họa |
Quan không thấy tương lai của lũ trẻ con, không nhìn thấy niềm ủi an của người già hay nếp nhăn trên khoé mắt của những vợ chồng người dân cực khổ vun đắp lên mái ấm ấy.
Quan chỉ thấy giá đất lên cao quá, mảnh đất của dân đẹp quá, doanh nghiệp này tiềm lực kinh tế mạnh quá...
Quan chỉ thấy chữ ký của mình trên văn bản quy hoạch, quan chỉ thấy tư lợi cá nhân, quan không thấy dân, khóc thấy nước mắt hay uất hận, quan chỉ thấy tiền. Tiền của ngân sách, tiền của doanh nghiệp, tiền của nhà quan.
Và rồi quan nói, sẽ minh bạch, sẽ làm đến nơi đến chốn. Những phát ngôn hứa hẹn ở thì tương lai, mà tương lai thì còn xa dịu vợi lắm. Và rồi dân khóc, vẫn cứ khóc như đã từng khóc nhiều năm trước, khi nhìn máy xúc máy đập phá nát một hạnh phúc, một êm đềm.
Miền quá vãng ấy, vĩnh viễn không thể quay lại được nữa rồi. Mà căn nguyên, không từ phía người dân.
Tất nhiên, không phải câu chuyện đất quan đất dân nào cũng đầy bi kịch vậy, chỉ là một vài câu chuyện mà tôi đã thấy, đã biết, hoặc ai đó đã đọc, đã nghe, từ trên báo lẫn giữa đời sống đấy thôi.
Nguồn: ANTG/Báo CAND